Có nhiều tuýp phụ nữ hấp dẫn, tất nhiên là tùy gu mỗi đấng mày râu.
Phổ thông nhất có lẽ là hai kiểu. Một, ngây thơ trong sáng thánh thiện
gợi cảm giác yêu đương che chở. Hai là phụ nữ gợi tình bốc lửa kích
thích cảm giác muốn chiếm hữu ở giống đực.
Nam giới tâm sự với tôi rằng, kiểu phụ nữ lạnh băng cả hình thức lẫn
tính cách khiến họ chẳng muốn gần. “Muốn” chứ không phải là “Dám”.
Thành thật mà nói, khi đặt ra giả thiết về người phụ nữ ấy, tôi chưa
có một hình ảnh nào cụ thể trong đầu. Dồn những anh chàng mình quan tâm
vào đường cùng của cuộc nói chuyện là một trong những thú tính của tôi.
Cho đến một ngày xuân mưa phùn…
Tôi bắt gặp một người phụ nữ sơ mi trắng, váy đen chữ A đu đưa trên
đầu gối chốn văn phòng. Tóc búi cao để lộ chiếc cổ ba ngấn kiêu hãnh.
Gương mặt ấy nửa bình thản lại phảng phất một nụ cười nửa miệng thường
trực trên môi. Ở người phụ nữ ấy, không gợi cảm tới mức lửa tình ngùn
ngụt, cũng không yếu mềm như đóa hồng bạch sớm mai. Hấp dẫn giới tính
ngay trong sự giản đơn, thanh lịch. Trong ánh sáng đã chớm có bóng tối
xuất hiện.
Bạn muốn đi, nhưng đôi chân lại dùng dằng. Sực tỉnh thì đã thấy mình
trong văn phòng cô ấy. Bạn muốn tiến tới gần hơn, nhưng vẫn e dè thái độ
cô nàng. Vẻ mặt kia nghiêm túc mà cũng đầy mời gọi trong căn phòng chỉ
riêng hai người. Bạn bắt đầu khó chịu với vẻ mặt thản nhiên pha chút bỡn
cợt kia, khi tâm trí bạn rối bời. Đau khổ hơn, chính bạn tự bước chân
vào cái bẫy êm dịu này, trong khi cô nàng còn chưa buồn hành động. Sẽ
thế nào nếu cô ấy xô bạn áp sát vào tường? Sẽ ra sao nếu bạn bị chiếc
khăn lụa trên cổ ai kia lôi kéo? Chẳng thế nào cả, vì cô ta lại buông
bạn ra. Gần đấy, mà rồi lại xa cách ngay thế. Và với bạn thì, người phụ
nữ này… gây khát, mà khó thể rời. Bạn chỉ muốn tiến sát tới nàng hơn
chút nữa, một chút nữa… trong vòng tay của cô ấy. Tên cô ấy, hãy viết
xuống thật nhanh, Antonia, senior manager của Puredistance.
Một lần nữa Antonia nhắc tôi nhớ rằng, đừng ngửi nước hoa trên giấy
thử. Antonia trên giấy già cỗi, phấn sáp, buồn tẻ bao nhiêu, thì trên da
tôi, Antonia lại nữ tính, quý phái, cuốn hút, đầy thanh lịch trêu ngươi
nam giới bấy nhiêu.
Miêu tả một cách cơ học, khoảng hai giờ đầu Antonia là hoa ngọc lan
tây (ylang-ylang) được gói ghém cẩn thận trong những chiếc lá. Tôi biết
chắc chắn còn hai loài hoa nữa nhưng khứu giác đành chào thua khi cứ đắm
đuối dõi theo lớp hương phấn xanh xanh đầy dụ dỗ. Kiểu xanh hơi úa tàn
này, mùi phấn musky da thịt này gợi nhớ về một làn da phụ nữ 28 – 30,
không quá trẻ cũng chẳng quá già. Phụ nữ lứa tuổi này đẹp mặn mà và ẩn
chứa nhiều thú vị. Chút trải đời khiến đàn bà chín chắn hơn, và sự tự
tin cứ nghĩ mình biết tất lại gợi chút hiếu thẳng con trẻ. Hít sâu thì
hơi ngái, ngửi xa thì mơn trớn. Vanille, musk và green notes mỗi lúc một
hòa quyện quyến luyến. Sẽ là quá lời nếu nói đây là một mùi xanh không
tì vết. Trên da tôi, Antonia là một đóa hoa trắng ẩn hiện sau tán lá
xanh nắng hè, là quý cô thấp thoáng khuôn mặt sau chiếc quạt cầm tay phe
phẩy. Mùi xanh dễ nhức mũi này xốp, bông và êm ái tựa chiếc gối lông vũ
ru ta vào mộng mị.
Xịt song song Opardu và Antonia hai bên cổ tay, thì đây:
Nếu Opardu là một cô gái 16-17 tuổi ngây ngây thơ thơ, Antonia là một
quý cô sang trọng và thanh lịch. Opardu là một làn da mùi hoa và phấn
em bé, Antonia thơm mùi da thịt đàn bà thuở xuân sắc. Opardu quá hồn
nhiên, Antonia là lời đề nghị thẳng thắn: “Em muốn anh ở cạnh em tối
nay”. Opardu khiến ta muốn bao bọc yêu thương và “lột bỏ”, Antonia khiến
ta e sợ bản năng của chính mình mà vẫn phải dấn tới dù chẳng đạt được
mục đích. Opardu nhẹ nhàng mơn man như gió xuân đầu ngõ, Antonia như
khăn lụa bị giật phăng khỏi cổ táo bạo.
Có chút hãnh tiến khi ngửi Antonia trên da những phụ nữ khác, tôi
không tìm thấy mùi xanh xốp nhẹ tựa bông như trên da mình. Mùi hoa trên
da họ sáng, sắc và mạnh quá khiến tôi có đôi chút nhức mũi. Có hề gì, vì
tất thảy họ đều yêu thích Antonia. Nước hoa, chỉ cần xịt lên da, mũi
mình thấy thơm là được. Thế nên, tôi cứ vui với những gì ngửi được trên
da mình.
Antonia là extrait perfume bám tốt nhưng tỏa không hung bạo. Sang
trọng là thế nhưng e rằng trong những buổi tiệc xô bồ mùi đồ ăn không
phải là sân khấu cho cô nàng. Thi thoảng, tôi có hứng “săn tình” – chủ
động cởi mở hơn với nam giới, điều hiếm khi xảy ra. Trong những buổi hẹn
hò, khi một bên cứ tán còn bên kia cứ tỉnh, nhiều phụ nữ sẽ chọn Opardu
để được nâng niu, che chở và chiều chuộng. Còn tôi, Antonia là một ứng
cử viên xuất sắc, vì cô ấy tự chủ về tài chính, độc lập, và thẳng thắn.
Trong tình yêu, tôi không thích những trò chơi cân não. Rung động là
việc của hai tâm hồn, đừng đem lý trí thử thách lẫn nhau, phí thời gian –
tôi nghĩ thế đấy. Và tôi, còn muốn nhiều hơn thế, nghĩa là, khi tôi đưa
ra đề nghị, chắc chắn anh ấy không thể chối từ. Kiểu đàn ông “vướng”
vào Antonia, thường cũng là những kẻ nắm rất rõ luật “chơi”, có máu
phiêu lưu và dám chơi tới canh bạc cuối cùng.
Vậy thì, ai dám nào?
No comments:
Post a Comment