Wednesday, March 14, 2012

Share it Please

Một ông lão lượm ve chai bất cẩn va quẹt vào hai mẹ con đang đi trên đường, khiến chiếc quần jean của cô con gái bị rách khoảng 2 - 3 cm.

Hai mẹ con nhìn ông lão nói với giọng hằn học cay cú :
- Ông hãy đền tiền cho tôi, 500 nghìn.

Ông lão vét hết tiền trong túi, nhưng chỉ có 22 nghìn và năm trăm đồng cũ nát.

Người phụ nữ đó không chấp nhận, tay nắm lấy chiếc áo rách tồi tàn của ông lão, miệng không ngừng la hét :

- Mau đền tiền đây !

Ông khóc trong nước mắt, quỳ lạy van xin hai mẹ con, trên tay ông vẫn còn giữ lấy 22.500 của mình.

Hai mẹ con vẫn không động lòng và buông tha.

Mọi người xung quanh bất bình, chỉ trích họ :

- Chỉ rách một lỗ nhỏ, đừng vì thế mà làm khó dễ người ta. Hãy tha thứ cho ông lão.

Người phụ nữ đó nói: Mặc kệ ổng !

Nhìn ông lão đứng lên rồi lại quỳ xuống những mười lần, mọi người xung quanh đều hết lòng khuyên can, nhưng người phụ nữ đó không đối hoài tới, kiên quyết bắt ông lão bồi thường cho bằng được.

Một người đàn ông đứng gần đó rất bức xúc :
- Đối xử với một người già cả như vậy, thật là khinh thường người quá mức.

Và từ trong túi quần lấy ra 50 nghìn nhét vào tay ông lão.

Mọi người xung quanh thấy vậy, đều lấy tiền ra giúp ông lão tội nghiệp ấy.

Một đồng, hai đồng, mười đồng … cuối cùng đã đủ 500 nghìn.

Ông lão quỳ lạy mọi người và không ngừng nói : Cám ơn, cám ơn ……

Người phụ nữ đó nhận xong tiền, bỏ lại tờ 500 đồng cũ nát, một câu không nói bèn nắm lấy tay con gái bước đi.

No comments:

Post a Comment

Phạm Ngọc Hải

Đang là sinh viên năm 1 của trường DH Công Nghiệp thành phố Hồ Chí Minh. Blog này là những gì mình suy nghĩ. Nhiều khi đọc chán(khá ngắn gọn). Nhưng mình thích nó. Cám ơn bạn đã ghé :).